Vũ Chấn Nam
Tôi chưa một lần đi trong rừng bạch dương
Chưa tắm nắng dưới mặt trời ôn đới
Phải dòng Nê va, mùa xuân tuyết tan
bồng bềnh sương khói
Phải chiến hàng Rạng Đông sóng vẫn vỗ dưới thân tàu
Phải tiếng đại bác gầm
Rạn nứt tường trần cung điện Mùa Đông
Sa hoàng đổ. Xích xiềng rơi loảng xoảng
Kỷ nguyên mới với tháng Mười cách mạng
Cờ búa liềm phần phật tung bay
Phải Lê Nin với ánh mắt thiên tài
Người Mu- gíc không còn là nô lệ
Ngôi sao đỏ Kremli thành niềm tin, mơ ước
Của loài người trên khắp thế gian.
Tôi đi trong dòng người hành hương
Lòng khao khát tìm về nơi đất Thánh
Đâu Pê- téc- bua những lâu đài cổ kính
Điện Xmô- nưi Lê Nin bày thế trận
Khẩu phần Người một mẩu bánh mì đen
Những gian khổ tột cùng thời nội chiến
Ô- đét- xa kẻ thù từng vây hãm
Một thế kỷ tròn, đâu dễ quên.
Tôi đi trong dòng người hành hương
Mê mải ngắm những cây sồi tuyết trắng
Rừng Taiga mơ màng trong gió thoảng
Vùng Xibia ống khói dựng ngang trời
Xuyên Tây Á những rừng cây lá nhọn
Ta bắt gặp những vườn sên ngập nắng
Bai- cô- nua đưa người lên vũ trụ
Ban Tích chiều, kỳ hạm lại ra khơi
Đất nước của Lê Nin
Đất nước của cách mạng tháng Mười
Đất nước của Hồng quân Công Nông
Đất nước của muôn vàn chiến công kỳ tích
Từng nghiền nát cả đội quân khổng lồ phát xít
Cứu loài người khỏi họa diệt vong
Đâu còn khổ đau, đâu còn áp bức
Mảnh đất nào còn mây mù rên xiết
Đều hướng về Liên Xô người bạn chân tình.
Tôi chưa một lần đi trong rừng bạch dương
Nhưng đã gặp Anh ngược dòng sông Chảy
Cùng Anh đi trên đất mỏ Cam Đường
Dưới chân Hoàng Liên, Ba Khe, Nghĩa Lộ
Dòng điện sáng bừng trên quê tôi đó
Giữa Thác Bà Anh đến góp mồ hôi
Dọc đôi bờ sông Thao xa xôi
Nhà máy chè đen Anh góp phần xây dựng
Anh đến với chúng tôi bằng tấm lòng bè bạn
Anh mang đến cho chúng tôi niềm tin tất thắng
Suốt một thời gian khổ dễ sao quên.
Tôi chưa một lần đi trong rừng bạch dương
Chưa dạo gót trên Hồng trường buổi sớm
Nhưng tôi đã đi và tôi đã đến
Trên con đường ngời ánh sáng Lê Nin